30/4 – Khát vọng Hòa bình, Hòa giải - Không phân biệt đối xử
Mấy ngày hôm nay dư luận rất nhiều ý kiến xung quanh 1 triển lãm tranh “kiểu mới” ở HCMC nhân dịp kỷ niệm ngày 30/4. Những bức ảnh chiến tranh xưa kia, nay được gắn thêm những bông hoa sặc sỡ. Bông hoa nở ra từ họng súng, từ ngọn lửa… Người lính ôm súng và ôm cả hoa. Tôi hiểu triển lãm này là 1 cách kỷ niệm ngày 30/4. Hơn nữa đó là cách thể hiện cái nhìn mới về Hòa bình, về ngày kết thúc chiến tranh. Chiến tranh đã kết thúc 40 năm rồi. Nếu cứ theo đuổi cách làm cũ, cứ triển lãm những bức ảnh mà ai cũng đã thấy nó rất nhiều lần. Vẫn những cảnh súng đạn, chết chóc. Để làm gì? Để gợi lại ký ức chiến tranh ư. Thế cũng được. Nhưng chúng ta đã gợi về ký ức đó 39 lần rồi. Đây ít ra cũng là một cách làm khác. Không phải chúng ta quên chiến tranh (Giá mà quên được thì chắc nhiều người cũng muốn quên). Tôi nghĩ khơi lại ký ức cũ, chi bằng thể hiện khát vọng Hòa Bình. Trong tâm khảm mỗi người dân Việt Nam, ai chẳng thèm muốn Hòa Bình. Giá mà đừng có cuộc chiến 20 năm đó. Giá mà đừng có đ...