Tử tế ơi, tiếp tục tiến lên nhé.

Chợt có vài suy nghĩ, không biết có sai chỗ nào không, mọi người góp ý nhé.
Chương trình tử tế đã có được những đóng góp rất có ý nghĩa. Trong thời buổi xã hội đang bất bình với những điều mà vẫn được coi là “vô cảm” và mọi người đang bị bối rối, mất phương hướng không biết làm thế nào trước hiện trạng vô cảm tràn lan, thì Tử Tế đã đưa ra một hướng đi rất hay. Tiếp tục đẩy mạnh và củng cố them niềm tin và nguyện vọng của mọi người trong xã hội đối với hướng đi Tử Tế này là một điều rất cần thiết. Tôi nhận thấy có những điểm còn thiếu, còn yếu ở những người đang thực hành Tử Tế và cả những người còn đang ngập ngừng, chưa bước chân vào con đường Tử Tế này. Điều này, tôi nghĩ, cũng là điểm chung của con người Việt Nam nói chung đó là sự tự tin, và tự trọng.
 Cụ thể là, Tự Tin là tin rằng mình có thể làm được việc gì đó. Tự tin không phải là mình tốt hơn, mình giỏi hơn người khác. Không phải là mình hơn người khác và mình phải được hưởng, được đánh giá cao hơn người khác. Tự tin là đứng trước 1 việc dù đó là việc khó, nhưng mình biết làm, mình làm được. Mình không e ngại những lời bàn tán, chê bai, dè bỉu.
Tự trọng là tin vào quyền của mình, tin vào nhân cách của mình, tin vào khả năng của mình. Tự trọng bao gồm cả biết tự hào về chiến thắng của mình và đồng thời biết xấu hổ với việc làm sai của mình, chán nản với thất bại của mình.  Tự trọng không phải là lên mặt với người này, và quỵ lụy, xu nịnh với người khác. Tự trọng không cho phép mình làm những việc dù có lợi cho cá nhân, nhóm, nhưng lại bị xã hội coi thường hoặc bị coi là vô cảm.

HN 2/2/ 2015

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tuổi thơ thời chiến bơ vơ

Một cách làm luật mới

Nạo thai hay không nạo thai?