Bài phát biểu của Đô đốc William H Mc Raven tại trường Texas
Bài này khá hay và nảy sinh rất nhiều bình luận. Hôm nào sẽ bình luận
nhiều.
Hôm qua tôi vừa viết stt về thay đổi bằng giá trị xã hội thì hôm nay ông
này kêu gọi thay đổi, và toàn bằng cách thay đổi các giá trị xã hội.
Năm 2014, Đô
đốc William H. McRaven, người là cựu sinh viên Đại học Texas (UT), đã trở lại
trường và trao cho các sinh viên sắp tốt nghiệp 10 bài học về cuộc sống giá trị
mà ông đúc rút được sau thời gian tham gia huấn luyện tại lực lượng đặc nhiệm
SEAL của Hải quân Mỹ.
Ông McRaven,
cựu tư lệnh Bộ chỉ huy các lực lượng đặc biệt Mỹ (USSOC), người tổ chức cuộc
đột kích tiêu diệt trùm khủng bố Osama bin Laden, đã nêu lên nhiều bài học cuộc
sống giá trị, ý nghĩa, thông qua chính trải nghiệm của bản thân.
Bài phát biểu
của ông được đăng tải lần đầu trên tờ Military Times, trước khi
được tờ Business Insider đăng tải lại. Dưới đây là nội dung
bài phát biểu đặc biệt này:
"Tôi đã
là một người lính SEAL của Hải quân trong 36 năm. Nhưng cuộc đời binh
nghiệp chỉ bắt đầu khi tôi tốt nghiệp trường UT và tham gia khóa huấn
luyện cơ bản của SEAL ở Coronado, California.
Đó là 6 tháng
chạy khổ nhọc trên cát mềm, bơi giữa đêm trong làn nước lạnh giá ngoài khơi San
Diego, các bài vượt chướng ngại, các bài tập thể lực không ngừng nghỉ, nhiều
ngày không ngủ, luôn ở trong tình trạng ướt, lạnh và khổ sở.
Đó là 6 tháng
thường xuyên bị lăng mạ bởi các thầy huấn luyện chuyên nghiệp, những người luôn
tìm các điểm yếu trong tâm hồn và thể xác của học viên rồi loại bỏ chúng, trước
khi họ trở thành một người lính SEAL.
Nhưng hoạt
động huấn luyện còn là để tìm hiểu xem các học viên có thể hoạt động bình
thường trong một môi trường thường xuyên phải chịu áp lực, sự hỗn loạn, thất
bại và cả khó khăn hay không.
Toàn bộ bài phát biểu của đô đốc McRaven. (Nguồn:
ĐH Texas/YouTube)
Với tôi, huấn
luyện SEAL cơ bản giống như các thách thức của cả cuộc đời, được nhét vào trong
vỏn vẹn 6 tháng trời.
Vì thế, dưới
đây là 10 bài học thu được từ hoạt động huấn luyện SEAL mà tôi hy vọng sẽ có
giá trị với bạn, khi bạn tiến lên trong cuộc sống.
Mỗi buổi sáng
trong hoạt động huấn luyện SEAL cơ bản, các thầy của tôi, những người đều là
cựu binh thời chiến tranh Việt Nam, sẽ xuất hiện trong phòng của tôi ở doanh
trại và điều đầu tiên họ làm là kiểm tra giường ngủ.
Nếu bạn dọn
giường chuẩn xác thì các góc phải vuông vắn, ga giường phải phẳng phiu, gối
được đặt ở vị trí trung tâm, giữa tấm ván đầu giường và chăn phải được gấp gọn
gàng, đặt ở chân giường.
Đó là một
nhiệm vụ đơn giản, bình thường. Nhưng mỗi buổi sáng, chúng đều được yêu cầu
phải dọn giường sao cho đạt tiêu chuẩn hoàn hảo. Lúc ấy chuyện có vẻ kỳ cục,
đặc biệt khi tất cả chúng tôi đều đang nóng lòng muốn trở thành các chiến binh
thực thụ, những người lính SEAL dạn dày lửa đạn chiến trường. Phải mãi về sau,
tôi mới nhận thấy sự thông thái trong hoạt động có vẻ đơn giản này.
Nếu dọn
giường vào mỗi buổi sáng, bạn đã hoàn thành công việc đầu tiên trong ngày. Nó
sẽ cho bạn chút cảm giác kiêu hãnh và khuyến khích bạn làm thêm việc này hoặc
việc khác. Tới cuối ngày, công việc hoàn thành đầu tiên đó sẽ biến thành rất
nhiều công việc khác, cũng được thực hiện xong.
Dọn giường
còn củng cố sự thực rằng ngay cả những điều nhỏ bé trong cuộc sống cũng có ý
nghĩa.
Nếu bạn không
thể làm đúng ngay từ những điều nhỏ nhất, bạn sẽ không bao giờ có thể làm đúng
những điều lớn hơn.
Và nếu chẳng
may bạn có một ngày tồi tệ, bạn sẽ về nhà với một chiếc giường được dọn dẹp
ngay ngắn - do bản thân thực hiện. Và chính chiếc giường được dọn dẹp tới hoàn
hảo đó sẽ động viên bạn rằng ngày mai có thể sẽ khá hơn.
Vì thế, nếu
bạn muốn thay đổi thế giới, hãy bắt đầu bằng việc dọn giường!
Trong hoạt
động huấn luyện SEAL, các học viên được chia thành từng nhóm nhỏ 7 người để
tham gia chèo thuyền. Cứ 3 người lại ngồi vào một bên của chiếc thuyền cao su
nhỏ và một người còn lại sẽ cầm lái.
Mỗi ngày, đội
chèo thuyền của bạn lại xuất hiện trước bãi biển và được hướng dẫn cách chèo
qua vùng sóng vỗ và đi vài cây số dọc theo bãi biển. Mùa Đông, những con sóng ở
San Diego có thể cao từ 3 tới 4 mét và rất khó để chèo qua chúng, trừ phi tất
cả mọi người cùng tham gia.
Mỗi cú khua
chèo phải được thực hiện đồng bộ với nhau. Tất cả đều phải dồn sức lực như
nhau, nếu không con thuyền sẽ xoay ngang trong con sóng và bị ném trở lại bãi
biển.
Và như vậy,
để tới được đích, tất cả mọi người đều phải chèo thuyền.
Bạn không thể
một mình thay đổi thế giới - bạn sẽ cần ai đó giúp đỡ. Để đi từ điểm xuất phát
tới đích, bạn sẽ thực sự cần bạn bè, đồng nghiệp , thiện chí của người lạ và
một người lái thuyền mạnh mẽ để hướng dẫn tất cả.
Nếu muốn thay
đổi thế giới, hãy tìm ai đó giúp bạn chèo thuyền.
Chỉ sau vài
tuần huấn luyện, lớp SEAL của tôi đã từ 150 người giảm xuống còn 35. Nay mỗi
chiếc thuyền chỉ còn lại 6 người thay vì 7 người như ban đầu.
Tôi từng ở
trong một con thuyền với những anh chàng cao to, nhưng đội chèo thuyền giỏi
nhất chúng tôi có được lại hợp thành từ những anh chàng nhỏ con - đội chèo
thuyền của các chú lùn, như những người khác đã gọi họ - với không ai trong đó
cao hơn 1m65.
Đội chú lùn
có một người gốc thổ dân, một người gốc Phi, một người gốc Ba Lan, một người
gốc Hy Lạp, một người gốc Italy và hai anh chàng nữa tới từ vùng Trung Tây.
Nhưng họ đã chèo vượt tất cả các đội thuyền khác.
Những anh
chàng to con trong các đội thuyền khác thường trêu chọc đội chú lùn, dựa trên
những đôi dép nhỏ họ đi trước mỗi buổi luyện tập. Tuy nhiên những chú lùn đó,
tới từ mọi ngóc ngách trên thế giới, rốt cục lại chiến thắng - họ chèo thuyền
nhanh hơn bất kỳ ai khác và tới đích trước toàn bộ các nhóm còn lại.
Hoạt động
huấn luyện SEAL là một thước đo hoàn hảo. Không thứ gì có thể giúp ích cho bạn,
ngoại trừ ý chí thành công. Không phải là màu da, nguồn gốc chủng tộc, trình độ
giáo dục hay đẳng cấp xã hội của bạn.
Nếu bạn muốn
thay đổi thế giới, hãy đánh giá ai đó theo trái tim của họ, chứ không phải kích
cỡ đôi dép họ đi dưới chân.
Mỗi tuần vài
lần, các thầy huấn luyện sẽ bắt cả lớp xếp hàng và kiểm tra quân phục. Đó là
cuộc kiểm tra vô cùng kỹ càng.
Chiếc mũ và
quần áo của bạn phải được gấp nếp rõ ràng, không tì vết. Thắt lưng của bạn phải
sáng bóng, không có vết bẩn nào.
Nhưng dù bạn
dồn bao nhiêu công sức chuẩn bị, dường như các nỗ lực ấy vẫn là không đủ. Các
thầy sẽ luôn tìm ra vấn đề nào đó.
Và nếu không
đạt trong bài kiểm tra quân phục, học viên sẽ phải chạy nguyên quần áo vào vùng
sóng và rồi khi đã ướt như chuột lột từ đầu tới chân, anh ta sẽ phải lăn vòng
trên bãi biển, cho tới khi thân thể đầy cát bám.
Hình phạt đó
được gọi là "bánh quy bọc đường". Bạn sẽ phải mặc bộ quân phục đó
suốt cả ngày, trong điều kiện lạnh run, ướt nhèm và đầy cát bám.
Có rất nhiều
học viên không chấp nhận được thực tế rằng nỗ lực của họ rốt cục lại trở thành
vô ích. Rằng không cần biết đã chuẩn bị quân phục kỹ tới cỡ nào, họ vẫn chẳng
thể thành công. Các học viên đó đã không thể vượt qua đợt huấn luyện.
Các học viên
đó không hiểu được mục đích của bài tập. Bạn không bao giờ có thể đạt được sự
thành công trong bài đó. Bạn sẽ không bao giờ có được bộ quân phục hoàn hảo cả.
Đôi khi,
không cần biết đã chuẩn bị kỹ thế nào, bạn vẫn có thể trở thành một chiếc bánh
quy bọc đường. Bởi vì cuộc sống là như thế.
Nếu bạn muốn
thay đổi thế giới, hãy chấp nhận việc trở thành bánh quy bọc đường và tiếp tục
tiến lên.
Mỗi ngày,
trong quá trình huấn luyện, bạn sẽ bị yêu cầu thực hiện nhiều hoạt động tiêu
tốn thể lực khác nhau - chạy cự ly dài, bơi trên cự ly dài, vượt chướng ngại
vật, nhiều giờ tập thể lực không ngừng - nhằm kiểm tra tinh thần của bạn.
Mọi bài tập
đều có các tiêu chuẩn - khung thời gian mà bạn phải đáp ứng. Nếu không đạt
chuẩn, tên bạn sẽ được đưa vào một danh sách và vào cuối ngày, những người
trong danh sách đó sẽ được mời tới một "rạp xiếc".
Một rạp xiếc
chỉ hoạt động thể lực kéo dài thêm 2 giờ nữa. Việc này nhằm khiến bạn mệt mỏi
rã rời, đánh quỵ tinh thần của bạn, buộc bạn phải bỏ cuộc.
Không ai muốn
vào "rạp xiếc" cả. Một lần vào "rạp xiếc" sẽ gây thêm mỏi
mệt và điều này đồng nghĩa với việc hôm sau khó khăn sẽ tăng lên gấp bội, dẫn
tới việc bạn nhận thêm nhiều đợt tới "rạp xiếc" khác.
Vào lúc này
hay lúc khác trong quá trình huấn luyện SEAL, mọi người - tất cả các học viên -
đều đã góp mặt trong danh sách vào "rạp xiếc". Nhưng khi đó, sẽ có
điều thú vị xảy ra với những người thường xuyên vào danh sách. Theo thời gian,
các học viên đó - những người phải tập luyện thêm 2 giờ mỗi ngày - trở nên khỏe
hơn so với kẻ khác.
Nỗi đau khổ
của việc phải vào các "rạp xiếc" đã âm thầm tạo ra sức bền về thể lực
mà họ không biết.
Cuộc sống
luôn đầy các "rạp xiếc" như thế.
Bạn sẽ thất
bại và thất bại sẽ thường xảy ra. Thất bại sẽ luôn gây đau đớn, gây nản lòng.
Đôi khi, thất bại thách thức cả các giá trị sâu xa nhất nằm trong con người
bạn.
Nhưng nếu
muốn thay đổi thế giới, hãy đừng sợ các rạp xiếc.
Ít nhất 2 lần
một tuần, các học viên được yêu cầu tham gia bài tập vượt chướng ngại vật. Bài
tập này có 25 chướng ngại vật, bao gồm một bức tường cao 3 mét, một tấm lưới
dài 10 mét và một màn chui rào thép gai.
Nhưng thách
thức lớn nhất là "cú trượt của cuộc đời". Nó gồm một cây cột 3 tầng,
cao 10 mét, nằm ở một đầu và 1 cây cột thấp hơn ở đầu bên kia. Giữa các cột này
là một đoạn thừng dài chừng 65 mét.
Bạn phải leo
lên cây cột cao và khi tới đỉnh thì đu lấy đoạn dây thừng rồi dùng chân tay kéo
mình sang đầu bên kia.
Kỷ lục thời
gian vượt qua chướng ngại này đã đứng vững trong nhiều năm, khi lớp học của tôi
bắt đầu huấn luyện vào năm 1977. Kỷ lục đó dường như là bất bại, cho tới ngày
nọ, một học viên quyết định dùng biện pháp mới.
Thay vì đu
mình dưới thừng và nhích từng chút một về phía bên kia, anh dũng cảm nằm lên
đoạn dây thừng, chúc đầu về phía trước rồi vừa tự cân bằng vừa kéo mình sang
đầu bên kia.
Kỹ thuật di
chuyển đó rất nguy hiểm và thậm chí còn trông có vẻ ngu xuẩn vì đầy rủi ro. Nếu
ngã khỏi đoạn dây thừng, học viên ấy có thể bị thương và lập tức bị loại khỏi
hoạt động huấn luyện.
Nhưng rốt cục
học viên ấy chỉ mất nửa thời gian so với những người khác để tới đích và đồng
thời phá luôn kỷ lục được lập ra trước đó.
Nếu bạn muốn
thay đổi thế giới, đôi khi bạn phải cắm đầu lao tới trở ngại.
Trong giai
đoạn huấn luyện chiến đấu trên bộ, các học viên được đưa tới đảo San Clemente,
nằm ngoài khơi San Diego.
Vùng nước
ngoài khơi San Clemente đầy cá mập trắng. Để vượt qua hoạt động huấn luyện
SEAL, các học viên phải thực hiện nhiều bài bơi cự ly dài, với một bài diễn ra
trong đêm.
Trước bài đó,
các thầy vui vẻ hướng dẫn cho học viên biết thông tin về mọi loài cá mập đang
sống ở vùng nước ngoài khơi San Clemente.
Họ đảm bảo
với bạn rằng không một sinh viên nào từng bị cá mập ăn thịt, ít nhất là cho tới
gần đây. Nhưng bạn cũng được cho biết rằng nếu cá mập bắt đầu bơi lòng vòng
quanh mình, hãy ở yên một chỗ. Đừng bơi đi, nhưng cũng đừng tỏ ra sợ hãi.
Và nếu con cá
mập, dĩ nhiên đang đói nên mới mò đi kiếm ăn trong đêm, lao về phía bạn thì hãy
dồn toàn bộ sức mạnh để đấm vào miệng nó. Con vật sẽ xoay mình và bỏ đi.
Thế giới có
rất nhiều cá mập. Nếu muốn hoàn thành chặng bơi của mình, bạn sẽ phải đương đầu
với chúng.
Vì thế, nếu
bạn muốn thay đổi thế giới, hãy đừng sợ cá mập.
Trong vai trò
lính SEAL, một trong những hoạt động chúng tôi phải thực hiện là tiến hành tấn
công dưới nước chống lại tàu địch. Chúng tôi tập rất kỹ hoạt động này trong quá
trình huấn luyện cơ bản.
Nhiệm vụ tấn
công như thế sẽ khiến 2 lính SEAL mặc đồ lặn được thả xuống nước trong đêm, tại
khu vực bên ngoài bến cảng của "quân địch". Họ phải lặn 3km vào bờ,
không sử dụng đồ gì khác ngoài một máy đo sâu và một chiếc la bàn để định vị.
Suốt quá
trình lặn, vẫn có chút ánh trăng xuyên qua làn nước ở trên đầu, khiến bạn cảm
thấy khá thoải mái. Nhưng khi bạn tới gần con tàu đã neo đậu, ánh sáng bắt đầu
tắt dần. Cấu trúc to lớn của con tàu sẽ chặn lại ánh trăng, chặn ánh đèn đường
và gần như mọi ánh sáng khác.
Để thành công
trong nhiệm vụ này, bạn phải lặn dưới tàu và tìm sống tàu, thứ nằm ở giữa con
tàu, tại khu vực sâu nhất.
Đó là mục
tiêu của bạn, nhưng sống tàu cũng là khu vực tối nhất của con tàu - nơi bạn xòe
tay ra trước mặt cũng không thể nhìn thấy gì, nơi tiếng ồn từ hệ thống máy móc
của tàu phát ra gây đinh tai nhức óc, khiến bạn rất dễ mất phương hướng và gặp
thất bại.
Mọi người
lính SEAL đều biết rằng dưới khu vực sống tàu, tại khoảnh khắc đen tối nhất của
nhiệm vụ - lúc mà bạn cần phải bình tĩnh - là khi mọi kỹ năng, chiến thuật, sức
mạnh thể lực và tinh thần của bạn cần phải được lôi ra.
Nếu bạn muốn
thay đổi thế giới, hãy thể hiện năng lực tốt nhất của mình trong khoảnh khắc
đen tối nhất.
Tuần thứ 9
của hoạt động huấn luyện được gọi là "Tuần địa ngục". Đó là 6 ngày
không ngủ, thường xuyên bị quấy rối về thể lực và tinh thần. Trong đó có một
ngày đặc biệt được gọi là Mud Flats - chỉ khu vực đầm lầy nằm giữa San Diego và
Tijuana.
Ngày Mud
Flats nằm trong thứ 4 của Tuần địa ngục và bạn phải ngâm mình trong bùn suốt 15
giờ đồng hồ, cố gắng sống sót qua điều kiện bùn lầy lạnh giá, gió lạnh thổi ràn
rạt cùng áp lực bắt bạn phải bỏ cuộc từ các thầy huấn luyện.
Khi mặt trời
bắt đầu lặn vào chiều ngày thứ Tư đó, lớp huấn luyện của tôi được lệnh ngâm
mình xuống bùn. Bùn sẽ ngập dần tới cổ từng người. Các thầy huấn luyện nói rằng
chúng tôi chỉ có thể rời khỏi tình cảnh khốn khổ nếu có 5 người bỏ cuộc - chỉ 5
người thôi và chúng tôi sẽ thoát ra khỏi cái lạnh khủng khiếp.
Nhìn quanh,
tôi thấy một số học viên đã muốn bỏ cuộc. Vẫn còn tới 8 giờ nữa Mặt trời mới
mọc - tức 8 giờ lạnh thấu xương.
Những hàm
răng va vào nhau lập cập và tiếng xuýt xoa của các học viên bị lạnh bắt đầu
vang lên, to tới mức người ta chẳng nghe thấy gì khác nữa. Đó là khi có một
giọng hát vang lên.
Người cất
tiếng hát hoàn toàn lệch tông, nhưng anh hát một cách đam mê. Sau đó thì giọng
hát thứ hai, thứ ba vang lên. Và rồi mọi người trong lớp đều hát. Chúng tôi
biết rằng nếu một người đã vươn lên khỏi cảnh khốn cùng thì những người khác
cũng có thể làm được.
Các thầy huấn
luyện dọa chúng tôi rằng tất cả sẽ phải ngâm mình trong bùn lâu hơn nếu tiếp
tục hát, nhưng tiếng hát vẫn vang vọng. Và rồi bùn lầy dần trở nên ấm hơn. Gió
cũng dịu đi và binh minh dần xuất hiện.
Nếu tôi học
được điều gì đó sau khi đi khắp thế giới thì đó là sức mạnh của sự hy vọng. Sức
mạnh của một cá nhân - từ những người nổi tiếng như George Washington, Abraham
Lincoln, Luther King, Nelson Mandela và thậm chí một cô gái trẻ từ Pakistan có
tên Malala - có thể thay đổi thế giới chính là việc họ mang tới hy vọng cho
người khác.
Vì thế, nếu
bạn muốn thay đổi thế giới, hãy cất lời ca khi bùn đã ngập tới cổ mình.
Cuối cùng,
trong hoạt động huấn luyện của SEAL có một cái chuông. Cái chuông đó làm từ đồng,
treo giữa khu huấn luyện để mọi học viên có thể nhìn thấy.
Tất cả những
gì bạn phải làm để bỏ cuộc chỉ là rung chuông. Rung chuông và bạn không còn
phải dậy từ 5 giờ sáng nữa. Rung chuông và bạn không còn phải thực hiện các bài
bơi dài trong giá lạnh nữa.
Rung chuông
và bạn không còn phải chạy dài, phải vượt chướng ngại vật, phải tập thể dục.
Bạn không còn phải chịu đựng sự khổ sở của hoạt động tập luyện nữa.
Chỉ cần rung
chuông.
Nhưng bếu bạn
muốn thay đổi thế giới, đừng bao giờ rung chuông.
Với khóa học
sắp ra trường của năm 2014, chỉ còn chút nữa thôi là các em sẽ chính thức tốt
nghiệp. Chỉ chút nữa thôi là các em bắt đầu hành trình cuộc đời. Chỉ một chút
nữa thôi là các em sẽ bắt đầu thay đổi thế giới - theo hướng tốt đẹp hơn.
Chuyện sẽ
không dễ dàng.
Nhưng, các em
là một khóa học có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của 800 triệu người trong thế kỷ
tiếp theo. Vì thế hãy bắt đầu mỗi ngày bằng cách hoàn thành một việc.
Hãy tìm ai đó
giúp các em đi qua cuộc đời.
Hãy tôn trọng
mọi người.
Hiểu rằng
cuộc sống không công bằng và các em sẽ thường thất bại, nhưng nếu các em đón
nhận chút rủi ro, bước tiếp trong khoảnh khắc khó khăn, đối mặt với những kẻ
bắt nạt, nâng đỡ những người bị chà đạp và không bao giờ bỏ cuộc - nếu các em
làm được những điều trên, thế hệ tiếp theo và nhiều thế hệ sau đó, sẽ được sống
trong một thế giới tốt hơn nhiều những gì chúng ta có ngày hôm nay - những gì
bắt đầu tại đây sẽ thực sự thay đổi thế giới theo hướng tốt đẹp hơn.
Cảm ơn các em rất
nhiều".
Nhận xét
Đăng nhận xét